Bài hát tiếng Trung: Xuân đình tuyết 春庭雪 Chūn tíng xuě
Học tiếng Trung qua bài hát Xuân đình tuyết 春庭雪 Chūn tíng xuě qua lời tiếng Trung, phiên âm quốc tế, phiên âm tiếng Việt và dịch nghĩa
Bài hát tiếng Trung: Xuân đình tuyết 春庭雪 Chūn tíng xuě– Đẳng Thập Yêu Quân 等什么君
Lời bài hát Xuân đình tuyết tiếng Trung + phiên âm+ âm bồi+ dịch nghĩa:
庭中梨花谢又一年
tíng zhōng lí huā xiè yòu yī nián
thính chung lí hoa xia dâu i nén
Trong đình hoa lê rụng, lại một năm trôi qua
立清宵月华洒空阶
lì qīng xiāo yuèhuá sǎ kōng jiē
li tring xeo duê hóa xả khung chia
Dưới đêm thanh, ánh trăng sáng bên thềm
梦里笙箫奏旧乐
mèng lǐ shēng xiāo zòu jiù lè
mâng lỉ sâng xeo châu chiêu lưa
Mộng thấy tấu khúc nhạc xưa
梦醒泪染胭脂面
mèng xǐng lèi rǎn yān·zhi miàn
mâng xỉnh lây rản den chư men
Mộng tỉnh lệ nhuốm phấn son
小重山念一遍又一遍
xiǎo zhòng shān niàn yī biàn yòu yī biàn
xẻo chung san nen i pen dâu i pen
Nhẩm đi nhẩm lại khúc “Tiểu trọng sơn”
闻更漏咽频教前尘辞长夜
wén gēnglòu yàn pín jiāo qiánchén cí chángyè
uấn câng lâu den p'ín cheo trén trấn trứ cháng dê
Nghe tiếng chuông canh nghẹn lòng, nhớ lời xưa kia tiễn đêm trường
久无眠深坐对宫檐
jiǔ wú mián shēn zuò duì gōng yán
chiểu ú mén sân chua tuây cung dén
Đêm không ngủ ngồi trầm ngâm dưới hiên
多情最是春庭雪
duōqíng zuì shì chūn tíng xuě
tua trính chuây sư truân thính xuể
Đa tình nhất là Tuyết Xuân Đình
年年落满离人苑
niánnián luò mǎn lí rén yuàn
nén nén lua mản lí rấn doen
Mỗi năm rời đầy vườn uyển những người không còn
薛涛笺上言若如初见
xuē tāo jiān shàng yán ruò rú chūjiàn
xuê thao chen sang dén rua rú tru chen
Lời trên thư, tựa như lúc mới gặp người
这一世
zhè yīshì
chưa i sư
Cả một đời
太漫长却止步咫尺天涯间
tài màncháng què zhǐbù zhǐchǐtiānyá jiàn
thai man cháng truê chử pu chử trử then dá chen
Dài đằng đẵng nhưng chỉ dừng lại ở gang tấc chân trời
谁仍记那梨花若雪时节
shuí réng jì nà lí huā ruò xuě shíjié
suấy rấng chi na lí hoa rua xuể sứ chía
Ai còn nhớ mùa hoa lê nở trắng như tuyết ấy
我心匪石不可转
wǒ xīn fěi shí bùkě zhuǎn
ủa xin phẩy sứ pu khửa choản
Lòng thiếp chẳng phải đá không thể xoay
我心匪席不可卷
wǒ xīn fěi xí bùkě juǎn
ủa xin phẩy xí pu khửa choẻn
Lòng thiếp chẳng phải chiếu không thể cuộn
空凝眸情字深浅无解
kōng níngmóu qíng zì shēnqiǎn wú xiè
khung nính mấu trính chư sân trẻn ú xia
Nhìn xa xăm, chữ tình sâu cạn thật khó thấu
庭中梨花谢又一年
tíng zhōng lí huā xiè yòu yī nián
thính chung lí hoa xia dâu i nén
Trong đình hoa lê rụng, lại một năm trôi qua
立清宵月华洒空阶
lì qīng xiāo yuèhuá sǎ kōng jiē
li tring xeo duê hóa xả khung chia
Dưới đêm thanh, ánh trăng sáng bên thềm
梦里笙箫奏旧乐
mèng lǐ shēng xiāo zòu jiù lè
mâng lỉ sâng xeo châu chiêu lưa
Mộng thấy tấu khúc nhạc xưa
梦醒泪染胭脂面
mèng xǐng lèi rǎn yān·zhi miàn
mâng xỉnh lây rản den chư men
Mộng tỉnh lệ nhuốm phấn son
小重山念一遍又一遍
xiǎo zhòng shān niàn yī biàn yòu yī biàn
xẻo chung san nen i pen dâu i pen
Nhẩm đi nhẩm lại khúc “Tiểu trọng sơn”
闻更漏咽频教前尘辞长夜
wén gēnglòu yàn pín jiāo qiánchén cí chángyè
uấn câng lâu den p'ín cheo trén trấn trứ cháng dê
Nghe tiếng chuông canh nghẹn lòng, nhớ lời xưa kia tiễn đêm trường
久无眠深坐对宫檐
jiǔ wú mián shēn zuò duì gōng yán
chiểu ú mén sân chua tuây cung dén
Đêm không ngủ ngồi trầm ngâm dưới hiên
多情最是春庭雪
duōqíng zuì shì chūn tíng xuě
tua trính chuây sư truân thính xuể
Đa tình nhất là Tuyết Xuân Đình
年年落满离人苑
niánnián luò mǎn lí rén yuàn
nén nén lua mản lí rấn doen
Mỗi năm rời đầy vườn uyển những người không còn
薛涛笺上言若如初见
xuē tāo jiān shàng yán ruò rú chūjiàn
xuê thao chen sang dén rua rú tru chen
Lời trên thư, tựa như lúc mới gặp người
这一世
zhè yīshì
chưa i sư
Cả một đời
太漫长却止步咫尺天涯间
tài màncháng què zhǐbù zhǐchǐtiānyá jiàn
thai man cháng truê chử pu chử trử then dá chen
Dài đằng đẵng nhưng chỉ dừng lại ở gang tấc chân trời
谁仍记那梨花若雪时节
shuí réng jì nà lí huā ruò xuě shíjié
suấy rấng chi na lí hoa rua xuể sứ chía
Ai còn nhớ mùa hoa lê nở trắng như tuyết ấy
我心匪石不可转
wǒ xīn fěi shí bùkě zhuǎn
ủa xin phẩy sứ pu khửa choản
Lòng thiếp chẳng phải đá không thể xoay
我心匪席不可卷
wǒ xīn fěi xí bùkě juǎn
ủa xin phẩy xí pu khửa choẻn
Lòng thiếp chẳng phải chiếu không thể cuộn
空凝眸情字深浅无解
kōng níngmóu qíng zì shēnqiǎn wú xiè
khung nính mấu trính chư sân trẻn ú xia
Nhìn xa xăm, chữ tình sâu cạn thật khó thấu
这一世
zhè yīshì
chưa i sư
Cả một đời
太漫长却止步咫尺天涯间
tài màncháng què zhǐbù zhǐchǐtiānyá jiàn
thai man cháng truê chử pu chử trử then dá chen
Dài đằng đẵng nhưng chỉ dừng lại ở gang tấc chân trời
谁仍记那梨花若雪时节
shuí réng jì nà lí huā ruò xuě shíjié
suấy rấng chi na lí hoa rua xuể sứ chía
Ai còn nhớ mùa hoa lê nở trắng như tuyết ấy
我心匪石不可转
wǒ xīn fěi shí bùkě zhuǎn
ủa xin phẩy sứ pu khửa choản
Lòng thiếp chẳng phải đá không thể xoay
我心匪席不可卷
wǒ xīn fěi xí bùkě juǎn
ủa xin phẩy xí pu khửa choẻn
Lòng thiếp chẳng phải chiếu không thể cuộn
空凝眸情字深浅无解
kōng níngmóu qíng zì shēnqiǎn wú xiè
khung nính mấu trính chư sân trẻn ú xia
Nhìn xa xăm, chữ tình sâu cạn thật khó thấu
春欲晚梨花谢又一年
chūn yù wǎn lí huā xiè yòu yī nián
truân uy oản lí hoa xia dâu i nén
Đêm xuân đến, lại một mùa hoa lê rơi rụng.