Bài hát tiếng Trung: Nam bán cầu và Hokkaido 南半球与北海道
Học tiếng Trung qua bài hát Nam bán cầu và Hokkaido 南半球与北海道 Nánbànqiú yǔ běihǎidào qua lời tiếng Trung, phiên âm quốc tế, phiên âm tiếng Việt và dịch nghĩa
Bài hát tiếng Trung: Nam bán cầu và Hokkaido 南半球与北海道 Nánbànqiú yǔ běihǎidào- Phạm Nghê Liu || 南半球与北海道 - 范倪Liu
Lời bài hát Nam bán cầu và Hokkaido tiếng Trung + phiên âm+ âm bồi+ dịch nghĩa:
当季节进入冷色调
dāng jìjié jìnrù lěngsè diào
tang chi chía chin ru lẩng xưa teo
Khi tiết mùa chuyển sang gam màu lạnh
月亮牵引着浪潮
yuè·liang qiānyǐn zhe làngcháo
duê leng tren ỉn chưa lang tráo
Khi ánh trăng làm gợn lên những làn sóng biếc
我乘风航行星际轨道
wǒ chéngfēng hángxíng xīngjì guǐdào
ủa trấng phâng háng háng xing chi cuẩy tao
Em thuận theo chiều gió, bay lên trên quỹ đạo giữa các vì sao
接收银河赐予的讯号
jiēshōu yínhé cìyǔ de xùn hào
chia sâu ín hứa trư ủy tơ xuyn hao
Tiếp nhận tín hiệu mà dãy Ngân hà ban tặng
你于花海肆意飘摇
nǐ yú huā hǎi sìyì piāo yáo
nỉ úy hoa hải xư i p'eo dáo
Anh tùy ý bay bổng trong biển hoa
时光定格你的笑
shíguāng dìnggé nǐ de xiào
sứ quang ting cứa nỉ tơ xeo
Thời gian ngưng đọng lúc anh nở nụ cười
身影隐在云层的缥缈
shēnyǐng yǐn zài yúncéng de piāomiǎo
sân ỉnh ỉn chai uýn trấng tơ p'eo mẻo
Bóng hình ẩn trong từng tầng mây mù mịt
遗憾我的指尖触摸不到
yíhàn wǒ de zhǐ jiān chùmō bùdào
í han ủa tơ chử chen tru mua pu tao
Nhưng tiếc thay, đầu ngón tay em chẳng thể chạm tới
我告别南半球奔向北海道
wǒ gàobié nánbànqiú bēn xiàng běihǎidào
ủa cao pía nán pan triếu pân xeng pẩy hải tao
Em tạm biệt Nam bán cầu, chạy đến Hokkaido
愿化作那昼夜的飞鸟将你拥抱
yuàn huà zuò nà zhòuyè de fēi niǎo jiāng nǐ yōngbào
doen hoa chua na châu dê tơ phây nẻo cheng nỉ dung pao
Nguyện hóa thành cánh chim, bay ngày đêm chỉ để ôm lấy anh
等不到天空和海浪相互依靠
děng bùdào tiānkōng hé hǎi làng xiānghù yīkào
tẩng pu tao then khung hứa hải lang xeng hu i khao
Không đợi được bầu trời cùng sóng biển nương tựa vào nhau
我会目送你随日落消失眼角
wǒ huì mùsòng nǐ suí rì luò xiāoshì yǎnjiǎo
ủa huây mu xung nỉ xuấy rư lua xeo sư dẻn chẻo
Em dõi mắt nhìn theo bóng anh mất dạng trong ánh hoàng hôn
我告别南半球坠落北海道
wǒ gàobié nánbànqiú zhuìluò běihǎidào
ủa cao pía nán pan triếu chuây lua pẩy hải tao
Em tạm biệt Nam bán cầu, rơi xuống Hokkaido
脚步逆着人潮往你的方位奔跑
jiǎobù nì zhe réncháo wǎng nǐ de fāngwèi bēnpǎo
chẻo pu ni chưa rấn tráo oảng nỉ tơ phang uây pân p'ảo
Bước ngược dòng đời, chạy đến nơi có anh
可惜两个时空等不到同一个破晓
kěxī liǎng gè shí kōng děng bùdào tóngyī gè pòxiǎo
khửa xi lẻng cưa sứ khung tẩng pu tao thúng i cưa p'ua xẻo
Đáng tiếc thời gian không gian chẳng thể đợi được cùng một ánh bình mình
最后只能带着回忆奔逃
zuìhòu zhǐ néng dài zhe huíyì bēntáo
chuây hâu chử nấng tai chưa huấy i pân tháo
Đến cuối cùng chỉ có thể mang theo hồi ức trốn chạy
当季节进入冷色调
dāng jìjié jìnrù lěngsè diào
tang chi chía chin ru lẩng xưa teo
Khi tiết mùa chuyển sang gam màu lạnh
月亮牵引着浪潮
yuè·liang qiānyǐn zhe làngcháo
duê leng tren ỉn chưa lang tráo
Khi ánh trăng làm gợn lên những làn sóng biếc
我乘风航行星际轨道
wǒ chéngfēng hángxíng xīngjì guǐdào
ủa trấng phâng háng háng xing chi cuẩy tao
Em thuận theo chiều gió, bay lên trên quỹ đạo giữa các vì sao
接收银河赐予的讯号
jiēshōu yínhé cìyǔ de xùn hào
chia sâu ín hứa trư ủy tơ xuyn hao
Tiếp nhận tín hiệu mà dãy Ngân hà ban tặng
你于花海肆意飘摇
nǐ yú huā hǎi sìyì piāo yáo
nỉ úy hoa hải xư i p'eo dáo
Anh tùy ý bay bổng trong biển hoa
时光定格你的笑
shíguāng dìnggé nǐ de xiào
sứ quang ting cứa nỉ tơ xeo
Thời gian ngưng đọng lúc anh nở nụ cười
身影隐在云层的缥缈
shēnyǐng yǐn zài yúncéng de piāomiǎo
sân ỉnh ỉn chai uýn trấng tơ p'eo mẻo
Bóng hình ẩn trong từng tầng mây mù mịt
遗憾我的指尖触摸不到
yíhàn wǒ de zhǐ jiān chùmō bùdào
í han ủa tơ chử chen tru mua pu tao
Nhưng tiếc thay, đầu ngón tay em chẳng thể chạm tới
我告别南半球奔向北海道
wǒ gàobié nánbànqiú bēn xiàng běihǎidào
ủa cao pía nán pan triếu pân xeng pẩy hải tao
Em tạm biệt Nam bán cầu, chạy đến Hokkaido
愿化作那昼夜的飞鸟将你拥抱
yuàn huà zuò nà zhòuyè de fēi niǎo jiāng nǐ yōngbào
doen hoa chua na châu dê tơ phây nẻo cheng nỉ dung pao
Nguyện hóa thành cánh chim, bay ngày đêm chỉ để ôm lấy anh
等不到天空和海浪相互依靠
děng bùdào tiānkōng hé hǎi làng xiānghù yīkào
tẩng pu tao then khung hứa hải lang xeng hu i khao
Không đợi được bầu trời cùng sóng biển nương tựa vào nhau
我会目送你随日落消失眼角
wǒ huì mùsòng nǐ suí rì luò xiāoshì yǎnjiǎo
ủa huây mu xung nỉ xuấy rư lua xeo sư dẻn chẻo
Em dõi mắt nhìn theo bóng anh mất dạng trong ánh hoàng hôn
我告别南半球坠落北海道
wǒ gàobié nánbànqiú zhuìluò běihǎidào
ủa cao pía nán pan triếu chuây lua pẩy hải tao
Em tạm biệt Nam bán cầu, rơi xuống Hokkaido
脚步逆着人潮往你的方位奔跑
jiǎobù nì zhe réncháo wǎng nǐ de fāngwèi bēnpǎo
chẻo pu ni chưa rấn tráo oảng nỉ tơ phang uây pân p'ảo
Bước ngược dòng đời, chạy đến nơi có anh
可惜两个时空等不到同一个破晓
kěxī liǎng gè shí kōng děng bùdào tóngyī gè pòxiǎo
khửa xi lẻng cưa sứ khung tẩng pu tao thúng i cưa p'ua xẻo
Đáng tiếc thời gian không gian chẳng thể đợi được cùng một ánh bình mình
最后只能带着回忆奔逃
zuìhòu zhǐ néng dài zhe huíyì bēntáo
chuây hâu chử nấng tai chưa huấy i pân tháo
Đến cuối cùng chỉ có thể mang theo hồi ức trốn chạy
我告别南半球奔向北海道
wǒ gàobié nánbànqiú bēn xiàng běihǎidào
ủa cao pía nán pan triếu pân xeng pẩy hải tao
Em tạm biệt Nam bán cầu, chạy đến Hokkaido
愿化作那昼夜的飞鸟将你拥抱
yuàn huà zuò nà zhòuyè de fēi niǎo jiāng nǐ yōngbào
doen hoa chua na châu dê tơ phây nẻo cheng nỉ dung pao
Nguyện hóa thành cánh chim, bay ngày đêm chỉ để ôm lấy anh
等不到天空和海浪相互依靠
děng bùdào tiānkōng hé hǎi làng xiānghù yīkào
tẩng pu tao then khung hứa hải lang xeng hu i khao
Không đợi được bầu trời cùng sóng biển nương tựa vào nhau
我会目送你随日落消失眼角
wǒ huì mùsòng nǐ suí rì luò xiāoshì yǎnjiǎo
ủa huây mu xung nỉ xuấy rư lua xeo sư dẻn chẻo
Em dõi mắt nhìn theo bóng anh mất dạng trong ánh hoàng hôn
我告别南半球坠落北海道
wǒ gàobié nánbànqiú zhuìluò běihǎidào
ủa cao pía nán pan triếu chuây lua pẩy hải tao
Em tạm biệt Nam bán cầu, rơi xuống Hokkaido
脚步逆着人潮往你的方位奔跑
jiǎobù nì zhe réncháo wǎng nǐ de fāngwèi bēnpǎo
chẻo pu ni chưa rấn tráo oảng nỉ tơ phang uây pân p'ảo
Bước ngược dòng đời, chạy đến nơi có anh
可惜两个时空等不到同一个破晓
kěxī liǎng gè shí kōng děng bùdào tóngyī gè pòxiǎo
khửa xi lẻng cưa sứ khung tẩng pu tao thúng i cưa p'ua xẻo
Đáng tiếc thời gian không gian chẳng thể đợi được cùng một ánh bình mình
最后只能带着回忆奔逃
zuìhòu zhǐ néng dài zhe huíyì bēntáo
chuây hâu chử nấng tai chưa huấy i pân tháo
Đến cuối cùng chỉ có thể mang theo hồi ức trốn chạy