Bài hát tiếng Trung: Thiếu Niên Vùng Cao - Oa Oa
Học tiếng Trung qua bài hát Thiếu Niên Vùng Cao qua lời tiếng Trung, phiên âm quốc tế, phiên âm tiếng Việt và dịch nghĩa
Bài hát tiếng Trung: Thiếu Niên Vùng Cao - Oa Oa
Lời bài hát Thiếu Niên Vùng Cao tiếng Trung + phiên âm+ âm bồi+ dịch nghĩa:
他捧着一只碗
tā pěng zhe yī zhǐ wǎn
tha p'ẩng chưa i chử oản
Cậu thiếu niên tay bưng bát
吃过百家的饭
chī guò bǎijiā de fàn
trư cua pải che tơ phan
Từng ăn cơm của trăm nhà
破衣破鞋破帽衫
pò yì pòxié pò mào shān
p'ua i p'ua xía p'ua mao san
Áo sờn giày rách mũ tả tơi
蝴蝶起舞翩翩
húdié qǐ wǔ piānpiān
hú tía trỉ ủ p'en p'en
Cánh bướm lượn bay dập dìu
落在他的指尖
luò zài tā de zhǐ jiān
lua chai tha tơ chử chen
Nhẹ đáp trên đầu ngón tay
为何长大那么遥远
wèihé zhăngdà nà·me yáoyuǎn
uây hứa chảng ta na mơ dáo doẻn
Năm tháng trưởng thành sao xa vời vợi
他挑着重重的扁担
tā tiāo zhuózhòng zhòng de biǎn·dan
tha theo chúa chung chung tơ pẻn tan
Trĩu trên vai em đôi quang gánh nhọc nhằn
柴没把他背压弯
chái méi bǎ tā bēi yā wān
trái mấy pả tha pây da oan
Củi nặng chẳng ép lưng em oằn
握笔的手上有着厚厚的茧
wò bǐ de shǒu shàng yǒu·zhe hòu hòu de jiǎn
ua pỉ tơ sẩu sang dẩu chơ hâu hâu tơ chẻn
Bàn tay em cầm bút chất chồng những vết chai sần
他用袖口擦掉额头沾着土的汗
tā yòng xiùkǒu cā diào é·tou zhān zhe tǔ de hàn
tha dung xiêu khẩu tra teo ứa thấu chan chưa thủ tơ han
Em kéo ống tay áo lau đi những giọt mồ hôi trên trán
憧憬着能走出这深山
chōngjǐng zhe néng zǒu chū zhè shēnshān
trung chỉnh chưa nấng chẩu tru chưa sân san
Khát khao một ngày thoát khỏi chốn thâm sơn
风儿它轻轻转穿过绵延的高山
fēng ér tā qīng qīng zhuǎn chuānguò miányán de gāoshān
phâng ớ tha tring tring choản troan cua mén dén tơ cao san
Cơn gió nhè nhẹ xoay vòng lướt qua bao dãy núi cheo leo
吹过乡间屋檐吹到少年的双肩
chuī guò xiāngjiān wūyán chuī dào shàonián de shuāng jiān
truây cua xeng chen u dén truây tao sao nén tơ soang chen
Thổi qua mái hiên quê nhà thoảng qua bờ vai chàng trai trẻ
城市灯火阑珊经过多少风寒
chéngshì dēnghuǒ lánshān jīngguò duōshǎo fēnghán
trấng sư tâng hủa lán san ching cua tua sảo phâng hán
Ánh đèn mờ ảo nơi phố thị trải qua bao nhiêu sương gió
你看日出多晃眼日落在人间
nǐ kàn rì chū duō huǎngyǎn rì luò zài rénjiān
nỉ khan rư tru tua hoáng dẻn rư lua chai rấn chen
Nhìn xem bình minh lên rực rỡ cùng hoàng hôn lặn chốn nhân gian
他捧着一只碗
tā pěng zhe yī zhǐ wǎn
tha p'ẩng chưa i chử oản
Cậu thiếu niên tay bưng bát
吃过百家的饭
chī guò bǎijiā de fàn
trư cua pải che tơ phan
Từng ăn cơm của trăm nhà
破衣破鞋破帽衫
pò yì pòxié pò mào shān
p'ua i p'ua xía p'ua mao san
Áo sờn giày rách mũ tả tơi
蝴蝶起舞翩翩
húdié qǐ wǔ piānpiān
hú tía trỉ ủ p'en p'en
Cánh bướm lượn bay dập dìu
落在他的指尖
luò zài tā de zhǐ jiān
lua chai tha tơ chử chen
Nhẹ đáp trên đầu ngón tay
为何长大那么遥远
wèihé zhăngdà nà·me yáoyuǎn
uây hứa chảng ta na mơ dáo doẻn
Năm tháng trưởng thành sao xa vời vợi
他挑着重重的扁担
tā tiāo zhuózhòng zhòng de biǎn·dan
tha theo chúa chung chung tơ pẻn tan
Trĩu trên đôi vai em đôi quang gánh nhọc nhằn
柴没把他背压弯
chái méi bǎ tā bēi yā wān
trái mấy pả tha pây da oan
Củi nặng chẳng ép lưng em oằn
握笔的手上有着厚厚的茧
wò bǐ de shǒu shàng yǒu·zhe hòu hòu de jiǎn
ua pỉ tơ sẩu sang dẩu chơ hâu hâu tơ chẻn
Bàn tay em cầm bút chất chồng những vết chai sần
他用袖口擦掉额头沾着土的汗
tā yòng xiùkǒu cā diào é·tou zhān zhe tǔ de hàn
tha dung xiêu khẩu tra teo ứa thấu chan chưa thủ tơ han
Em kéo ống tay áo lau đi những giọt mồ hôi trên trán
憧憬着能走出这深山
chōngjǐng zhe néng zǒu chū zhè shēnshān
trung chỉnh chưa nấng chẩu tru chưa sân san
Khát khao một ngày thoát khỏi chốn thâm sơn
风儿它轻轻转穿过绵延的高山
fēng ér tā qīng qīng zhuǎn chuānguò miányán de gāoshān
phâng ớ tha tring tring choản troan cua mén dén tơ cao san
Cơn gió nhè nhẹ xoay vòng lướt qua bao dãy núi cheo leo
吹过乡间屋檐吹到少年的双肩
chuī guò xiāngjiān wūyán chuī dào shàonián de shuāng jiān
truây cua xeng chen u dén truây tao sao nén tơ soang chen
Thổi qua mái hiên quê nahf thaongr qua bờ vai chàng trai trẻ
城市灯火阑珊经过多少风寒
chéngshì dēnghuǒ lánshān jīngguò duōshǎo fēnghán
trấng sư tâng hủa lán san ching cua tua sảo phâng hán
Ánh đèn mờ ảo nơi phố thị trải qua bao nhiêu sương gió
你看日出多晃眼日落在人间
nǐ kàn rì chū duō huǎngyǎn rì luò zài rénjiān
nỉ khan rư tru tua hoáng dẻn rư lua chai rấn chen
Nhìn xem bình minh lên rực rỡ cùng hoàng hôn lặn chốn nhân gian
风儿它轻轻转穿过绵延的高山
fēng ér tā qīng qīng zhuǎn chuānguò miányán de gāoshān
phâng ớ tha tring tring choản troan cua mén dén tơ cao san
Cơn gió nhè nhẹ xoáy vòng lướt qua bao dãy núi cheo leo
吹过乡间屋檐吹到少年的眉眼
chuī guò xiāngjiān wūyán chuī dào shàonián de méiyǎn
truây cua xeng chen u dén truây tao sao nén tơ mấy dẻn
Thổi qua mái hiên quê nhà thoảng qua khuôn mặt chàng trai trẻ
夜晚繁星闪闪在天际落满
yèwǎn fánxīng shǎnshǎn zài tiānjì luò mǎn
dê oản phán xing sản sản chai then chi lua mản
Ánh sao lấp lánh màn đêm lụi tàn ở nơi chân trời
人生缓缓路漫漫自会有答案
rénshēng huǎn huǎn lù mànmàn zì huì yǒu dá'àn
rấn sâng hoản hoản lu man man chư huây dẩu tá an
Đường đời phía trước dài dằng dặc chắc chắn sẽ có câu trả lời