Bài hát tiếng Trung: Loại Bỏ Phòng Ngự - Hậu Huyền
Học tiếng Trung qua bài hát Loại Bỏ Phòng Ngự qua lời tiếng Trung, phiên âm quốc tế, phiên âm tiếng Việt và dịch nghĩa
Bài hát tiếng Trung: Loại Bỏ Phòng Ngự - Hậu Huyền
Lời bài hát Loại Bỏ Phòng Ngự tiếng Trung + phiên âm+ âm bồi+ dịch nghĩa:
是落日气氛太浓烈,染红了双眼
shì luòrì qìfēn tài nóng liè , rǎn hóng le shuāng yǎn
Sư lua rư tri phân thai núng liê, rản húng lơ soang dẻn
Là bầu không khí lúc chiều tà quá mạnh nhuốm đỏ đi đôi mắt
是西风性情太直接,颤动了唇边
shì xīfēng xìngqíng tài zhíjiē , chàndòng le chún biān
SƯ xi phâng xing trính thai chứ chia, tran tung lơ truấn pen
Là tính tình gió tây quá thẳng thắn làm rung đôi viền môi
这借口不算体面,余晖中点上了烟
zhè jièkǒu bù suàn tǐmiàn , yúhuī zhōng diǎn shàng le yān
Chưa chia khẩu pu xoan thỉ men, úy huây chung tẻn sang lơ den
Cái cớ này không tính là vẻ vang trong ánh chiều tà châm điếu thuốc
生疏的对白荒废了几年
shēngshū de duìbái huāngfèi le jǐ nián
Sâng su tơ tuây pái hoang phây lơ chỉ nén
Cuộc đối thoại xa lạ đã bỏ bê bao năm
站牌下不语的路人,等一场落叶
zhàn pái xià bù yǔ de lùrén , děng yī chǎng luò yè
Chan p’ái xe pu ủy tơ lu rấn, tẩng i trảng lua dê
Người đi đường lặng im dưới trạm dừng xe buýt đợi một trận lá rơi
故事里不停的翻篇,等一张尾页
gùshì lǐ bùtíng de fān piān , děng yī zhāng wěi yè
Cu sư lỉ pu thính tơ phan p’en, tẩng I chang uẩy dê
Trong câu chuyện không ngừng mà lật trang đợi một tờ trang cuối
你与我话在嘴边,影子比心更胆怯
nǐ yǔ wǒ huà zài zuǐ biān , yǐng·zi bǐ xīn gèng dǎnqiè
Nỉ ủy ủa hoa chai chuẩy pen , ỉnh chưa pỉ xin câng tản tria
Em cùng tôi lời bên đầu môi, chiếc bóng nhút nhát hơn cả tim
在被夜色吞没前
zài bèi yè sè tūnmò qiān
Chai bây dê xưa thuân mua tren
Trước khi bị sắc đêm chiếm lấy
说好爱要逆风飞远
shuō hǎo ài yào nìfēng fēi yuan
Sua hảo ai deo ni phâng phây doẻn
Từng nói yêu phải ngược chiều gió bay xa
你却半途收起了线
nǐ què bàntú shōu qǐ le xiàn
Nỉ true pan thú sâu trỉ lơ xen
Em lại nửa đường thu lại sợi dây
最痛的心愿,点亮了昨天
zuì tòng de xīnyuàn , diǎn liàng le zuótiān
Chuây thung tơ xin doen, tẻn leng tơ chúa then
Tâm nguyện đau thương nhất thắp sáng lên hôm qua
我怎么怎么忘了吹灭
wǒ zěn·me zěn·me wàng le chuī miè
Ủa chẩn mơ chẩn moe oang lơ truây mia
Tôi làm sao lại quên mất thổi tắt
你最后轻轻轻轻的抱紧
nǐ zuìhòu qīng qīng qīng qīng de bào jǐn
Nỉ chuây hâu tring tring tơ pao chỉn
Ems au cùng nhẹ nhàng mà ôm chặt lấy
破了我完完全全的防御
pò le wǒ wán wánquán quán de fángyù
P’ua lơ ủa oán oán troén troén tơ pháng uy
Hạ gục lớp phòng ngự hãy còn trọn vẹn của tôi
回忆像最远最亮的恒星
huíyì xiàng zuì yuǎn zuì liàng de héngxīng
Huấy i xeng chuây doẻn chuây leng tơ hấng xing
Hồi ức tựa hằng tinh xa nhất sáng nhất
燃烧着亿万年前的爱情
ránshāo zhe yìwàn nián qiān de àiqíng
Rán sao chưa i oan nén tren tơ ai trính
Đốt cháy tình yêu trong hang tỉ năm trước
且让我从从容容的失去
jū ràng wǒ cóng cōngróng róng de shīqù
Chuy rang ủa trúng trúng rung tơ sư truy
Hãy để tôi được ung dung mà mất đi
你眼中简简单单的曾经
nǐ yǎn zhōng jiǎn jiǎndān dān de céngjīng
Nỉ dẻn chung chẻn chẻn tan tan tơ trấng ching
Ngày trước đầy giản đơn trong đôi mắt của em
一夜孤寂,银河老去
yī yè gūjì , yínhé lǎo qù
I dê cu chi, in hứa lảo truy
Một đêm hiu quạnh, ngân hà già đi
最远的星,哪一颗是你
zuì yuǎn de xīng , nǎ yī kē shì nǐ
Chuây doẻn tơ xing, nả i khưa sư nỉ
Ngôi sao xa nhất, ngôi nào là em đây
站牌下不语的路人,等一场落叶
zhàn pái xià bù yǔ de lùrén , děng yī chǎng luò yè
Chan p’ái xe pu ủy tơ lu rấn, tẩng i trảng lua dê
Người đi đường lặng im dưới trạm dừng xe buýt đợi một trận lá rơi
故事里不停的翻篇,等一张尾页
gùshì lǐ bùtíng de fān piān , děng yī zhāng wěi yè
Cu sư lỉ pu thinsg tơ phan p’en, tẩng i chang uẩy dê
Trong câu chuyện không ngừng mà lật trang đợi một tờ trang cuối
你与我话在嘴边,影子比心更胆怯
nǐ yǔ wǒ huà zài zuǐ biān , yǐng·zi bǐ xīn gèng dǎnqiè
Nỉ ủy ủa hoa chai chuẩy pen, ỉnh chư pỉ xin câng tản tria
Em cùng tôi lời bên đầu môi, chiếc bóng nhút nhát hơn cả tim
在被夜色吞没前
zài bèi yè sè tūnmò qiān
Chai pây dê xưa thuân mua tren
Trước khi bị sắc đêm chiếm lấy
说好爱要逆风飞远
shuō hǎo ài yào nìfēng fēi yuan
Sua hảo ai dao ni phâng phây doẻn
Từng nói yêu phải ngược chiều gió bay xa
你却半途收起了线
nǐ què bàntú shōu qǐ le xiàn
Nỉ true pan thú sâu trỉ lơ xen
Em lại nửa đường thu lại sợi dây
最痛的心愿,点亮了昨天
zuì tòng de xīnyuàn , diǎn liàng le zuótiān
CHuây thung tơ xin doen, tẻn leng lơ chúa then
Tâm nguyện đau thương nhất thắp sáng lên hôm qua
我怎么怎么忘了吹灭
wǒ zěn·me zěn·me wàng le chuī miè
Ủa chẩn mơ chẩn mơ oang lơ truây mia
Tôi làm sao lại quên mất thổi tắt
你最后轻轻轻轻的抱紧
nǐ zuìhòu qīng qīng qīng qīng de bào jǐn
Nỉ chuây hâu tring tring tring tơ phao chỉn
Ems au cùng nhẹ nhàng mà ôm chặt lấy
破了我完完全全的防御
pò le wǒ wán wánquán quán de fángyù
P’ua lơ ủa oán oán troén troén tơ pháng uy
Hạ gục lớp phòng ngự hãy còn trọn vẹn của tôi
回忆像最远最亮的恒星
huíyì xiàng zuì yuǎn zuì liàng de héngxīng
Huấy i xeng chuây doẻn chuây leng tơ hấng xing
Hồi ức tựa hằng tinh xa nhất sáng nhất
燃烧着亿万年前的爱情
ránshāo zhe yìwàn nián qiān de àiqíng
Rán sao chưa i oan nén tren tơ ai trính
Đốt cháy tình yêu trong hang tỉ năm trước
且让我从从容容的失去
jū ràng wǒ cóng cōngróng róng de shīqù
Chuy rang ủa trúng trúng rung tơ sư truy
Hãy để tôi được ung dung mà mất đi
你眼中简简单单的曾经
nǐ yǎn zhōng jiǎn jiǎndān dān de céngjīng
NỈ dẻn chung chẻn chẻn tan tan tơ trẩng ching
Ngày trước đầy giản đơn trong đôi mắt của em
一夜孤寂,银河老去
yī yè gūjì , yínhé lǎo qù
I dê cu chi, ín hứa lảo truy
Một đêm hiu quạnh, ngân hà già đi
最远的星,哪一颗是你
zuì yuǎn de xīng , nǎ yī kē shì nǐ
Chuây doẻn tơ xing, nả i khưa sư nỉ
Ngôi sao xa nhất, ngôi nào là em đây
童话的最后一班就这么去吧
tónghuà de zuìhòu yī bān jiù zhè·me qù ba
Thúng hoa tơ chuây hâu i pan chiêu chưa mơ truy pa
Chuyến xe sau cùng của cổ tích cứ vậy chạy đi đi
余温和背影搭配孤独与晚霞
yú wēnhé bèiyǐng dāpèi gūdú yǔ wǎnxiá
Úy uân hứa pây ỉnh ta p’ây cu tú ủy oản xé
Hơi ấm tàn và bóng lưng kết hợp cô đơn với ráng chiều
一生一世剩下
yīshēng yīshì shèng xià
I sâng i sư sâng xe
Một đời một kiếp còn lại
南辕北辙天涯
nányuánběizhé tiānyá
Nán doén pẩy chứa then dá
Chân trời góc biển trống xuôi kèn ngược
各自珍重罢
gèzì zhēnzhòng bà
Cưa chư chân chung pa
Mỗi người tự bảo trọng đi
你最后轻轻轻轻的抱紧
nǐ zuìhòu qīng qīng qīng qīng de bào jǐn
Nỉ chuây hâu tring tring tring tring tơ pảo chỉn
Em sau cùng nhẹ nhàng mà ôm chặt lấy
破了我完完全全的防御
pò le wǒ wán wánquán quán de fángyù
P’ua lơ ủa oán oán troén troén tơ pháng uy
Hạ gục lớp phòng ngự hãy còn trọn vẹn của tôi
回忆像最远最亮的恒星
huíyì xiàng zuì yuǎn zuì liàng de héngxīng
Huấy i xeng chuây doẻn chuây leng tơ hấng xing
Hồi ức tựa hằng tinh xa nhất sáng nhất
燃烧着亿万年前的爱情
ránshāo zhe yìwàn nián qiān de àiqíng
Rán sao chưa i oan nén tren tơ ai trính
Đốt cháy tình yêu trong hang tỉ năm trước
且让我从从容容的失去
jū ràng wǒ cóng cōngróng róng de shīqù
Chuy sang ủa trúng rung rung tơ sư truy
Hãy để tôi được ung dung mà mất đi
你眼中简简单单的曾经
nǐ yǎn zhōng jiǎn jiǎndān dān de céngjīng
Nỉ dẻn chung chẻn chẻn tan tan tơ trấng trinh
Ngày trước đầy giản đơn trong đôi mắt của em
一夜孤寂,银河老去
yī yè gūjì , yínhé lǎo qù
I dê cu chi, ín hứa lảo truy
Một đêm hiu quạnh, ngân hà già đi
最远的星,哪一颗是你
zuì yuǎn de xīng , nǎ yī kē shì nǐ
Chuây doẻn tơ xing, nả i khưa sư nỉ
Ngôi sao xa nhất, ngôi nào là em đây