Học bài hát tiếng Trung: Có Lẽ - Vương Trí Tâm
Học tiếng Trung qua bài hát Có Lẽ qua lời tiếng Trung, phiên âm quốc tế, phiên âm tiếng Việt và dịch nghĩa
Học bài hát tiếng Trung: Có Lẽ - Vương Trí Tâm
Lời bài hát Có Lẽ tiếng Trung + phiên âm+ âm bồi+ dịch nghĩa:
时间是一望无际的海
shíjiān shì yīwǎngwújì de hǎi
sứ chen sư i oang ú chi tơ hải
Thời gian là đại dương mênh mông vô bờ
思念在海的尽头徘徊
sīniàn zài hǎi de jìntóu páihuái
xư nen chai hải tơ chin thấu p'ái hoái
Nhớ nhung trôi nổi nơi tận cùng biển cả
我们都忘了如何去爱
wǒ·men dōu wàng le rúhé qù ài
ủa mân tâu oang lơ rú hứa truy ai
Chúng ta đều quên phải yêu thế nào
才更可爱
cái gèng kěài
trái câng khửa ai
Mới càng đáng yêu
向日葵夜里孤单盛开
xiàngrùkuí yè·li gūdān shèngkāi
xeng rư khuấy dê lỉ cu tan sâng khai
Hoa hướng dương cô đơn nở rộ trong đêm
星光一如既往地等待
xīng guāng yīrújìwǎng de děngdài
xing quang i rú chi oảng tơ tẩng tai
Ánh sao trước sau như một vẫn đợi chờ
结局难以更改
jiéjú nányǐ gēnggǎi
chía chúy nán ỉ câng cải
Kết cục khó mà thay đổi
就让这秘密被掩埋
jiùràng zhè mìmì bèi yǎnmái
chiêu rang chưa mi mi pây dẻn mái
Cứ để bí mật này bị chôn vùi
你看那远处的云像在呼唤着雨
nǐ kàn nà yuǎnchù de yún xiàng zài hūhuàn zhe yǔ
nỉ khan na doẻn tru tơ uýn xeng chai hu hoan chưa ủy
Anh nhìn xem đám mây nơi xa đó như đang gọi mưa về
云和风曾经亲密怎么变成疏离
yún héfēng céngjīng qīnmì zěn·me biànchéng shū lí
uýn hứa phâng trấng ching trin mi chẩn mơ pen trấng su lí
Mây và gió từng thân thiết sao lại trở nên xa cách
也许不会有也许
yěxǔ bù huì yǒu yěxǔ
dể xủy pu huây dẩu dể xủy
Có lẽ sẽ không có có lẽ
故事里的我和你已来不及
gùshì lǐ de wǒ hé nǐ yǐ lái·bují
cu sư lỉ tơ ủa hứa nỉ ỉ lái pu chí
Em và anh trong câu chuyện đã không còn kịp
你永远那么抽离留我独在雾里
nǐ yǒngyuǎn nà·me chōu lí liú wǒ dú zài wù lǐ
nỉ dủng doẻn na mơ trâu lí liếu ủa tú chai u lỉ
Anh mãi mãi rời xa như thế để mình em trong sương mù
无论我如何努力却还是看不清
wúlùn wǒ rúhé nǔlì què hái·shi kàn bù qīng
ú luân ủa rú hứa nủ li truê hái sư khan pu tring
Cho dù em nỗ lực thế nào cũng không thể nhìn rõ được
明知不会有也许
míngzhī bù huì yǒu yěxǔ
mính chư pu huây dẩu dể xủy
Biết rõ sẽ không có có lẽ
我还是站在原地等你
wǒ hái·shi zhàn zài yuán de děng nǐ
ủa hái sư chan chai doén tơ tẩng nỉ
Em vẫn đứng ở vị trí ban đầu, đợi anh
当黑侵染了纯洁的白
dāng hēi qīn rǎn le chúnjié de bái
tang hây trin rản lơ truấn chía tơ pái
Khi bóng đen nhuộm lên sắc trắng thuần khiết
夜空剩下孤单的云彩
yè kōng shèng xià gūdān de yún·cai
dê khung sâng xe cu tan tơ uýn trải
Trời đêm chỉ còn lại áng mây cô đơn
彩色的梦被覆上阴霾
cǎisè de mèng bèifù shàng yīnmái
trải xưa tơ mâng pây phu sang in mái
Giấc mộng muôn màu bị khói mù che phủ
不再可爱
bù zài kěài
pu chai khửa ai
Không còn đáng yêu
想念流浪到千里之外
xiǎngniàn liúlàng dào qiānlǐ zhī wài
xẻng nen liếu lang tao tren lỉ chư oai
Nỗi nhớ lưu lạc đến nơi xa ngàn dặm
再见是你给我的慷慨
zàijiàn shì nǐ gěi wǒ de kāngkǎi
chai chen sư nỉ cẩy ủa tơ khang khải
Tạm biệt là sự hào phóng anh cho em
曾经说好的未来
céngjīng shuō hǎo de wèilái
trấng ching sua hảo tơ uây lái
Tương lai đôi ta từng ước hẹn
怎么会变成了无奈
zěn·me huì biànchéng liǎowú nài
chẩn mơ huây pen trấng lẻo ú nai
Sao lại trở thành nỗi bất lực rồi
你看那远处的云像在呼唤着雨
nǐ kàn nà yuǎnchù de yún xiàng zài hūhuàn zhe yǔ
nỉ khan na doẻn tru tơ uýn xeng chai hu hoan chưa ủy
Anh nhìn xem đám mây nơi xa đó như đang gọi mưa về
云和风曾经亲密怎么变成疏离
yún héfēng céngjīng qīnmì zěn·me biànchéng shū lí
uýn hứa phâng trấng ching trin mi chẩn mơ pen trấng su lí
Mây và gió từng thân thiết sao lại trở nên xa cách
也许不会有也许
yěxǔ bù huì yǒu yěxǔ
dể xủy pu huây dẩu dể xủy
Có lẽ sẽ không có có lẽ
故事里的我和你已来不及
gùshì lǐ de wǒ hé nǐ yǐ lái·bují
cu sư lỉ tơ ủa hứa nỉ ỉ lái pu chí
Em và anh trong câu chuyện đã không còn kịp
你永远那么抽离留我独在雾里
nǐ yǒngyuǎn nà·me chōu lí liú wǒ dú zài wù lǐ
nỉ dủng doẻn na mơ trâu lí liếu ủa tú chai u lỉ
Anh mãi mãi rời xa như thế để mình em trong sương mù
无论我如何努力却还是看不清
wúlùn wǒ rúhé nǔlì què hái·shi kàn bù qīng
ú luân ủa rú hứa nủ li truê hái sư khan pu tring
Cho dù em nỗ lực thế nào cũng không thể nhìn rõ được
明知不会有也许
míngzhī bù huì yǒu yěxǔ
mính chư pu huây dẩu dể xủy
Biết rõ sẽ không có có lẽ
我还是站在原地等你
wǒ hái·shi zhàn zài yuán de děng nǐ
ủa hái sư chan chai doén tơ tẩng nỉ
Em vẫn đứng ở vị trí ban đầu, đợi anh
你看那远处的云像在呼唤着雨
nǐ kàn nà yuǎnchù de yún xiàng zài hūhuàn zhe yǔ
nỉ khan na doẻn tru tơ uýn xeng chai hu hoan chưa ủy
Anh nhìn xem đám mây nơi xa đó như đang gọi mưa về
云和风曾经亲密怎么变成疏离
yún héfēng céngjīng qīnmì zěn·me biànchéng shū lí
uýn hứa phâng trấng ching trin mi chẩn mơ pen trấng su lí
Mây và gió từng thân thiết sao lại trở nên xa cách
也许不会有也许
yěxǔ bù huì yǒu yěxǔ
dể xủy pu huây dẩu dể xủy
Có lẽ sẽ không có có lẽ
故事里的我和你已来不及
gùshì lǐ de wǒ hé nǐ yǐ lái·bují
cu sư lỉ tơ ủa hứa nỉ ỉ lái pu chí
Em và anh trong câu chuyện đã không còn kịp
你永远那么抽离留我独在雾里
nǐ yǒngyuǎn nà·me chōu lí liú wǒ dú zài wù lǐ
nỉ dủng doẻn na mơ trâu lí liếu ủa tú chai u lỉ
Anh mãi mãi rời xa như thế để mình em trong sương mù
无论我如何努力却还是看不清
wúlùn wǒ rúhé nǔlì què hái·shi kàn bù qīng
ú luân ủa rú hứa nủ li truê hái sư khan pu tring
Cho dù em nỗ lực thế nào cũng không thể nhìn rõ được
明知不会有也许
míngzhī bù huì yǒu yěxǔ
mính chư pu huây dẩu dể xủy
Biết rõ sẽ không có có lẽ
我还是站在原地等你
wǒ hái·shi zhàn zài yuán de děng nǐ
ủa hái sư chan chai doén tơ tẩng nỉ
Em vẫn đứng ở vị trí ban đầu, đợi anh